Có lắm người chưa gặp vẫn thường chẳng hiểu vì sao người ta cứ đi đi về về Đà Lạt hoài như thế. Cũng có lắm người bâng khuâng vì sao không gắn bó, không phải quê hương nhưng khi nhắc đến Đà Lạt, nhiều người lại thiết tha và yêu thương đến nhường ấy.
Có lẽ, chỉ những ai từng trải nghiệm, từng đặt chân đến mảnh đất này, mới có thể trả lời được trọn vẹn.
Có một mảnh đất thân thương
Thân thương, đó chính là cảm giác đầu tiên mà Đà Lạt mang đến cho khách phương xa ghé thăm. Không cầu kỳ, không xa hoa tráng lệ, Đà Lạt luôn là điểm dừng chân mang đến cảm giác dễ chịu, gần gũi và thân thuộc nhất.
Ngay từ những phút giây đầu tiên trên cung đường di chuyển, hàng thông mướt mát xanh rì dọc lối đi đã mang đến những xúc cảm không tên trong lòng người bạn nơi xa. Để rồi khi những mái nhà gỗ dần hiện ra, e ấp bên sườn đồi hay nép mình dưới tán cây, người ta lại nghe thấy lòng mình ngân lên khúc an lành khe khẽ. Đà Lạt không chinh phục du khách bằng những bức tranh hoa mỹ, Đà Lạt cũng không mang đến cho bạn những khoảnh khắc sôi động náo nhiệt, Đà Lạt trong tâm tưởng nhiều người, là mảnh đất dịu dàng và có phần lặng lẽ. Có lẽ, cũng chính vì điều đó, mà mỗi khi lòng mệt mỏi, người ta lại chọn mảnh đất này để trở về.
Đà Lạt thân thương với sắc xanh của non cao, với khoảng trời bình yên hoa mộng. Đà Lạt thân thương với cơn gió hây hây đầu ngày và se sắt khi về đêm, đủ để lòng người được vuốt ve khe khẽ. Đà Lạt thân thương với sắc hoa quanh năm điểm tô, có cả vẻ đẹp của mấy loài hoa dại ngập tràn sức sống ven đường. Và Đà Lạt thân thương với lòng người nhân hậu, hiếu khách.
Người Đà Lạt luôn để lại ấn tượng trong lòng du khách phương xa bởi sự nồng hậu nhưng cũng đầy chân phương. Không xa lạ, không kiểu cách, với du khách, người Đà Lạt luôn rộng mở cái tình, thân thuộc và niềm nở như cố nhân ghé về thăm.
Vì nhiều điều đáng yêu như thế, nên Đà Lạt vẫn mãi là mảnh đất thân thương đọng lại trong góc ký ức của mỗi người.
Đà Lạt chẳng có chi nhiều, chỉ có chút bình yên mang ra tặng bạn
Đà Lạt vẫn mãi như thế, vẫn mãi là mảnh đất bình yên dù cho bao cơn đổi dời của thời cuộc. Nét bình yên của Đà Lạt, không phải là điều “xây ra rồi gìn giữ” mà được sản sinh từ thuở ban đầu, từ cánh rừng thông bạt ngàn nguyên sơ, từ mảnh đất đỏ ngai ngái hăng hăng gay mũi, từ mái nhà gỗ nho nhỏ yên êm, từ con suối, bờ sông, từ hồn người bao năm vẫn thế.
Về với Đà Lạt, bạn sẽ được tặng bình yên. Được ngủ vùi trong chăn ấm mặc ngoài kia gió xào xạc, được ngắm nhìn khung trời xanh trong ngày mới qua khung cửa nho nhỏ, được ngắm sương mờ, được nhìn nắng chiếu,… những điều tưởng chừng như đã bị những tấp nập thường nhật cuốn trôi, Đà Lạt đều mang đến cho bạn trải nghiệm. Và thế là, lòng lại bình yên.
Những ngày nơi Đà Lạt, bạn có thể tạm thời gác lại những nặng nề trên vai, không vướng bận phiền lo, không hối hả tất bật. Bạn có thể dành cho mình chút thời gian chỉ để dạo bước trên những cung đường, nhìn dòng người qua lại, ngắm nhịp sống thảnh thơi rồi nhẹ nhàng buông lại những điều bản thân vẫn luôn mệt lòng.
Bạn có thể chọn một chốn hay ho nào đó, nơi có thể nép vào nghe ngày trôi, pha một ấm trà, đọc một cuốn sách, để mặc thời gian, từ sớm mai cho đến chiều tà, không mang theo lớp lớp hối hả, chỉ có ta với ta tận hưởng thú vui thường nhật.
Đà Lạt chẳng đủ quyền năng để một phút “đánh tan” hết tất thảy những mệt mỏi, thế nhưng, mảnh đất này, chắc chắc sẽ là nơi tuyệt vời hơn cả để xoa dịu đi những khó khăn, là nơi nguồn năng lượng được tái tạo để tiếp tục cho chuyến hành trình thật dài phía trước.
Nét bình yên của Đà Lạt, luôn là điều khiến người ta khao khát và mong muốn được giữ gìn. Để khi chồn chân gối mỏi, lại có nơi để về, để tạm trốn đi rồi lại mạnh mẽ bước tiếp.